Địa Ngục Lĩnh Chủ

Chương 155: Quy tâm ( Cầu bình luận, cầu đề cử, cầu đánh giá !!! )



Chương 155 : Quy tâm ( Cầu bình luận, cầu đề cử, cầu đánh giá !!! )

Lyn bị James nhìn thì không khỏi có chút bối rối, nàng hơi xoay đầu, né tránh ánh mắt trực diện kia

“ Ta nói có gì sai sao ? “

“ Sao lại muốn lấy cái tên này chứ ? “ James hỏi ngược lại

Lyn vén tóc mai hai bên thái dương ra sau tai, trầm ngâm mấy giây rồi nói

“ Có lẽ, ta cảm thấy lời thơ như vậy…. là ngài đang nhớ nhà chăng ? “

James trong lòng bỗng rơi đến bộp một cái, đây quả nhiên là người hiểu lòng người . Hắn vẫn mong chờ mấy người có thể hiểu được lòng của hắn, không nghĩ đến đúng là có người thực sự hiểu được

“ Được ! Vậy lấy tên này đi ! “ James đưa tay nhấp một ngụm rượu

Mọi người thấy vậy đều nhất loạt cười cười với nhau xem như đã minh bạch chuyện gì đó . Lyn cũng cũng đỏ mặt mà quay đi, tính cách e thẹn không quá hòa đồng của nàng có đôi khi chính là như vậy . Trước đó có thể vì James mà tổ chức bữa tiệc này, nàng ở cũng một chỗ với mọi người rất hòa hợp

Nhưng nếu như bây giờ, đối diện với ánh mắt đầy ẩn ý của mấy người xung quanh thực sự khiến cô có chút chịu không nổi, hoảng hốt chạy đi

“ Ta đi lấy thêm chút thịt “

Chỉ có mấy đứa nhóc lúc này không hiểu chuyện gì của người lớn, vây quanh james không đi .

“ Đại nhân, đại nhân … ! Rốt cuộc phần thưởng là gì vậy ? “ Nari hỏi

“ Đúng… đúng …. Muốn … muốn biết “ Bo cũng nối theo để thỏa mãn trí tò mò của trẻ con .

James không trả lời mà đưa tay kéo cả Bo vào lòng, cọ cọ má lên đâù của thằng nhóc . Bo bị cù ngứa liên tục vặn vặn người tránh né, cũng bật cười khanh khách .

Mấy đứa bé bị James đùa nghịch không còn nhớ đến chuyện ban thưởng nữa, hoạt bát kéo James đứng dậy đòi chơi đuổi bắt . Không khí khó hiểu cũng theo tiếng cười của lũ trẻ mà dần dần được xóa đi .

….

Buỗi tiệc ai nấy đều tận hứng, vừa mới buông xuống được gánh nặng ma thú, trong lòng mọi người đều dễ chịu thoải mái . Tiệc tan đi, người nổi tiếng xem rượu là nước lã như Lucas cũng chuếnh choáng say mà lảo đảo bước về .

Công tước đại nhân của chúng ta thì cũng càng không cách nào tự mình về phòng được nữa . Đành phải để Dante nhấc về phòng của mình .



Một đêm ngọt ngào với tất cả mọi người cứ như thế mà qua đi .



Rầm rầm rầm !

Rầm rầm rầm !

Tiếng đập cửa phòng liên tiếp vang lên, kéo James ra khỏi cơn buồn ngủ . Thức dậy, đưa tay vớ lấy tấm áo choàng làm từ da ma thú treo ở bên cạnh khoác lên người, xoa xoa cái đầu còn đau vì cơn say rượu tối qua, James lảo đảo đi đến cửa

Roẹt

Cánh cửa bị mở ra, phía sau là khuôn mặt đầy lo lắng của Katz, trên tay nàng còn đang cầm theo một mẩu giấy, điệu bộ vô cùng gấp gáp

“ Katz đó sao . Vẫn còn sớm kia mà, ngươi có chuyện gì à ? “ James dụi đôi mắt còn ngái ngủ, hỏi . Hắn cũng không lo lắng tường thành hoặc các nơi có biến động . Trải qua mấy ngày khôi phục, hiện giờ cả lãnh địa đều được trang bị chuông cảnh báo, nếu xảy ra chuyện ma thú t·ấn c·ông sẽ có báo hiệu, không dùng người truyền tin nữa .

“ Đại nhân, vừa nãy lúc ta đi đến gian phòng của tiểu thư Fel, phát hiện bên trong từ sớm đã không có người, chăn màn đều được gấp gọn lại, giống như cả đêm không có người ở vậy “ Katz gấp gáp nói “ hơn nữa ta còn thấy trên giường để lại mảnh giấy, bên trên có chữ … “

“ Trong giấy viết gì ? “ James nghe đến đây thì tỉnh cả ngủ . Fel là một năng lực gia có sức mạnh rất lớn, nếu nàng bỏ đi, chưa nói đến tình cảm thời gian gần đây giữa hai người, chỉ đơn thuần nhìn từ quan hệ lợi ích đến nói cũng là tổn thất lớn của lãnh địa .

“ Ta … ta không biết chữ ! “ Katz lúng túng cúi đầu xuống, hai tay đưa mảnh giấy đang giữ lên cho James

James đen mặt ! Đường đường hầu gái của lâu đài lại không biết chữ, sau này hắn còn làm sao phổ biến chính sách mới đến toàn bộ dân chúng . Một thời gian nữa nhất định phải để tất cả mọi người trong lâu đài đều có thể đọc viết thành thạo

Nghĩ ngợi vu vơ chỉ trong khoảnh khắc, hắn đón lấy tờ giấy trong tay Katz đưa lên xem . Trong thư là hàng chữ thẳng có lực của Fel

“ Gửi công tước Napolis

Ra đi không lời từ biệt, ta biết là một điều vô cùng thất lễ . Nhưng xin ngài hãy hiểu cho rằng đây là hành động ta buộc phải thực hiện . Bản thân ta từ trước đến nay lưu lạc khắp nơi trên các công quốc, lớn có, nhỏ có . Trải qua sinh tử chia li cũng không phải một hai lần . Nhưng hiện giờ, ở tại sư tâm lĩnh chỉ mới một thời gian ngắn ngủi, ta đã không muốn rời đi .

Những ngày qua đúng thực là thời gian vui vẻ nhất của ta trong nhiều năm gần đây, được ăn no, mặc ấm, không còn phải lo lắng hoảng hốt, sợ sẽ có người đến bắt mình . Hơn thế nữa, mọi người trong lâu đài đối xử với ta đều rất tốt . Ta cũng có thể nhìn ra, mọi người đều là thực lòng đón nhận thân phận năng lực giả của ta .

Đối với những năng lực gia như chúng ta mà nói, cuộc sống như vậy thật sự là thiên đường nơi hạ giới . Chuyện này không thể nghi ngờ là một điều níu giữ, khiến việc ra đi của ta càng thêm khó khăn .



Ta thực muốn từng giờ từng khắc đều ở lại trong lâu đài, ngắm nhìn những thứ nhỏ nhặt do ngài phát minh ra, dù đó là cục xà phòng, đá đánh lửa, giấy dán tường hay một bức tượng gỗ nhỏ .

Nhưng nghĩ đến những chị em còn đang bôn ba bên ngoài, có thể từng thời từng khắc chịu đựng nguy hiểm dày vò . Ta lại không cách nào có thể an tâm . Ta biết… ta cần đi tìm họ .

Ngài từng nói : Tương lai, lãnh địa của ngài sẽ là vùng đất nơi năng lực gia và người bình thường cùng nhau chung sống, sẽ là hòa bình và phồn thịnh, sẽ là công bằng và bình đẳng thực sự .

Ta biết ngài nhất định sẽ làm được, nhưng ta cũng không muốn bản thân mình chỉ có thể ngồi đó chờ đợi những ngày tháng tuyệt vời đó thành hiện thực, ta muốn bản thân mình cũng giúp đỡ ngài thực hiện những điều phi thường ấy .

Trước mắt, ta sẽ đi tìm chị em trong hội tương trợ, thuyết phục họ đến lãnh địa giúp đỡ cho ngài . Năng lực của họ rất đa dạng, nhất định sẽ giúp đỡ cho ước mơ mà chúng ta cùng theo đuổi . Nếu trên đường có thể gặp được năng lực gia, ta cũng sẽ dốc lòng để họ tìm đến sư tâm lĩnh .

Hội tương trợ có thành viên không nhiều lắm, lần trước nói với ngài chỉ là vài người, kì thực trước lúc chúng ta tách ra có đến 15 thành viên . Chuyến này ta đi, nhanh thì nửa tháng, chậm là 3,4 tháng mới có thể về được . Mong ngài luôn bảo trọng !

Ta thực lòng chờ đợi lần sau ngài ngâm thơ, bản thân mình có thể đoán ra được một cái tên hay, giành lấy phần thưởng đó !

Fel

Kính gửi “

Thư không quá dài, nhưng có thể nhìn ra là khả năng viết của Fel không yếu chút nào, ngược lại sau này có thể làm nhà văn cũng không phải nói chơi . James mắt hướng ra phía cửa sổ, tay siết nhẹ lá thư . Fel đi chuyến này, không phải từ biệt nhưng lại nguy hiểm trùng trùng

Cả vương quốc hiện giờ đối với năng lực gia mà nói thì không khác gì một cái hố lửa lớn, hơi xảy chân liền có thể m·ất m·ạng . Hắn biết hiện giờ vương đô hạ lệnh khắp nơi truy tìm năng lực giả . Đến cả tây cảnh bên này cũng nghe được tiếng gió, dù cho hiện tại nàng tiến về trung bộ, hoặc là tiến vào vô hạn sâm lâm đều là một chuyện mạo hiểm .

Ngoài trời lại tuyết phủ trắng xóa như bông, khiến James càng thêm lo lắng chuyến này Fel đi sẽ không an toàn .

Nhưng chuyện gì cũng có hai mặt, nếu như Fel đã tình nguyện đi thuyết phục đồng bạn của mình đến nương nhờ chỗ hắn, chứng minh được rằng : nàng đối với hắn có một sự tin tưởng nhất định, sẵn sàng đặt cược vào tương lai cùng hắn .

Chuyện này không nghi ngờ gì chính là một tin tức rất tốt .

“ Mong rằng ngọn gió của thần minh sẽ ở bên cô ! “ James nhủ thầm . Đưa lại tờ giấy trong tay cho Katz “ Ngươi cất thứ này đi, mang đến thư phòng của ta, để vào trong ngăn tủ bên cửa là được “

Hắn hiện giờ cũng cần vì tương lai đã nói ra làm hành động tương tự .

Rung chuông gọi cho phòng thư kí để Six chuẩn bị . Cuộc họp buổi sáng sẽ chuẩn b·ị b·ắt đầu !

….

Fel lúc này đã đi được một quãng khá xa, nàng bắt đầu đi từ khi trời chưa sáng . Đến giờ cũng đã sắp ra khỏi địa phận của cực tây cảnh . Lúc trước nói với james rằng hội tương trợ ở trong vô hạn sâm lâm cũng chỉ là đang nói dối hắn mà thôi . Địa bàn thực sự của bọn họ là ở trung tâm của tây cảnh .



Hơi hướng mắt về phía lãnh địa, nàng lần nữa có chút không muốn rời đi . Nghĩ đến gương mặt rạng rỡ, lúc lại nghiêm trang của James, nàng thực sự quan tâm phía sau gương mặt ấy là con người chân thực thế nào .

Nhưng hiện giờ còn không phải lúc lo lắng đến những chuyện này . Nàng cần nhanh chóng đi thông báo cho chị em của mình, mong rằng bọn họ sẽ hiểu mà đến cùng giúp sức .

Nàng men theo rừng núi mà đi, thân hình giống như tinh linh, vừa đi vừa khẽ ngâm nga một câu hát nào đó thường hay nghe mấy người Ashley ngẫu hứng biểu diễn . Tâm trạng có thể nói là rất tốt .

Đi thêm được nửa tiếng nữa, bất thình lình giữa rừng, Fel nhìn thấy hai bóng người đang đi theo hướng ngược lại với mình ở phía xa .

Nàng lúc này thực lực sau mấy ngày tập luyện với Lucas và Dante lại thêm trận chiến với con khỉ trắng kia đã xưa đâu bằng nay . thời gian tiến vào không gian đen trắng có thể duy trì lâu hơn hẳn so với trước đó, nên hai người kia dù ở sát gần bên cũng không hề nhận ra có một người thứ ba ngay cạnh mình

Ngoại hình hai cô gái này vô cùng kì quái . Một người trùm kín từ đầu đến chân, nhưng liếc nhẹ lại có thể nhận ra cặp mặt với đôi đồng tử dọc, hẹp như mắt mèo hoặc rắn . Một người khác giữa trời đông giá lạnh lại không hề mặc quần áo ấm, phong phanh một chiếc áo cộc mà đi đường . Nàng lại còn có một đôi cánh lúc ẩn lúc hiện .

Không đúng…. Phải nói là lúc thì nhìn thấy, lúc lại biến mất mới phải !

Cả hai người nhìn từ vẻ bề ngoài, không hề khó đoán đều là người thức tỉnh .

Fel có chút nghi hoặc, hai người này che lấp sơ sài như vậy, lại dám ra ngoài ? Dù cho nơi này là giữa rừng, nhưng cũng không đảm bảo sẽ không có ai phát hiện ra .

Nàng lúc đầu còn muốn hiện thân, nhắc nhở hai người một chút, nhưng nghĩ đến bản thân mình hiện giờ cần nhanh chóng lên đường, lại thêm không rõ đối phương là thù hay bạn, vẫn là nên rời đi cho sớm thì hơn .

Đừng tưởng rằng người thức tỉnh ở thế yếu hơn so với người bình thường mà lầm rằng họ sẽ đoàn kết với nhau . Người tốt kẻ xấu ở đâu cũng có . Giữa người thức tỉnh cũng tồn tại những chuyện ngươi lừa ta gạt như cơm bữa, thậm chí là thông đồng với quý tộc, buôn bán người thức tỉnh cũng có một chân .

Như vậy để nàng không phòng bị là chuyện tuyệt đối không thể . Nàng muốn cứu vớt người thức tỉnh không giả, nhưng sẽ là cùng với james hành động để thay đổi thế giới, chứ không phải thiện tâm ngu ngốc .

Nghĩ đến đấy, Fel lại không chút ngần ngại phóng đi .

Fel đã đi khuất bóng rồi, trong hai người bỗng nhiên cô gái trùm áo bỗng ngoảnh đầu lại nhìn về phía Fel rời đi . Mũ trùm cũng theo đó mà rơi xuống, lộ ra một đôi tai mèo nhọn có lông trắng chốc chốc lại giật giật .

“ Quin ! Chuyện gì vậy ? Sao lại không đi tiếp ? “ Cô gái đi cùng lên tiếng

“ Ta cứ có cảm giác vừa mới có một người từ đây đi qua “ Cô gái tai mèo lên tiếng

“ Có người sao ? “ Cô nàng có cánh nhìn quanh, “ Đâu có ai đâu ? Nhanh lên đường thôi, ngươi không phải vẫn trông mong em gái mình sao ? Mãi mới được trở về, mau đi thôi “

Cô gái tai mèo nghe đến em gái mình, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nét lo lắng, lập tức quay người đi theo, không còn chút nghi ngờ nào nữa .

PS TỪ TÁC GIẢ : MỘT THÁNG VỪA QUA CÔNG VIỆC, GIA ĐÌNH CỦA TÁC QUÁ MỨC BỀ BỘN, KHÔNG THỂ VIẾT ĐƯỢC TRUYỆN . THỰC SỰ RẤT XIN LỖI ANH EM . ĐẦU XUÂN NĂM MỚI, XIN CHÚC ANH EM ĐỘC GIẢ CỦA " ĐỊA NGỤC LĨNH CHỦ " NĂM MỚI AN KHANG, THỊNH VƯỢNG, MỘT NĂM 2025 VẠN ĐIỀU TỐT LÃNH, MONG ANH EM TIẾP TỤC ỦNG HỘ TÁC ĐỂ TÁC CÓ ĐỘNG LỰC VIẾT NGÀY CÀNG TỐT HƠN NỮA !!!!! YÊU ANH EM NHIỀU

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.