Tương truyền rằng, từ thời xa xưa, đây là một vùng đất trù phú đầy rẫy những phép màu.
Là nơi cư ngụ của nhiều giống loài, từ thần linh, nhân loại, cho đến những sinh vật không xác định được gọi là ‘ác quỷ’*.
Nhưng.
Vào một thời điểm không xác định.
Một t·hảm h·ọa không tên, được người đời biết đến như “The First Catastrophe” hay t·hảm h·ọa đầu tiên diễn ra.
Nhiều người nói nó đến từ bên trên bầu trời, nhưng không ai biết cụ thể nó đến từ đâu, từ lúc nào và như thế nào.
Chỉ biết một điều, chính cơn bão này đã c·hôn v·ùi rất nhiều thứ.
Từ các giống loài, thành phố cho đến những nền văn minh hay thậm chí là cả lịch sử.
Biến ¼ thế giới trở thành những hoang mạc khô cằn.
Nhưng.
Lại chính từ t·hảm h·ọa đó.
Những giống loài mới, những thành phố, nền văn minh mới và cả một thế giới mới.
Được hình thành nên.
Trong số những điều mới mẻ đó, đặc biệt nhất, một loại khoáng sản mới mang tên Originiums cũng được sinh ra.
Từ đó dẫn bước cho nhân loại đi theo một con đường mới.
Cứ như vậy
Cho đến thời điểm hiện tại.
…
……………
……………………
14/3/1075 theo lịch Terra.
Tại một hoang mạc rộng lớn nằm trong lãnh thổ Leithania.
Nơi đây đang tồn tại một doanh trại q·uân đ·ội với quy mô tương đối lớn.
Còn về tại sao không bị chính quyền tóm gọn, đó là do người đứng đầu khu trại có quan hệ làm ăn với người đứng đầu khu vực này.
Mà, dù sao thì.
Đây là doanh trại của một lực lượng lính đánh thuê khét tiếng hoạt động giữa biên giới Kazimierz, Siracusa, Ursus và Rim Billiton mang
tên là:
Bloody Lines.
Trong thời đại loạn lạc hiện nay, lính đánh thuê cũng được coi là một nghề để kiếm sống (nếu sống đủ lâu).
Nhưng đa số chỉ là các nhóm nhỏ, trường hợp gần 500 người tập hợp như thế này đã là một thế lực rồi.
Chi tiết về tổ chức này sẽ được nhắc đến sau.
Bây giờ, nguyên nhân mà lực lượng này xuất hiện ở đây là để giao dịch với quý tộc vùng này.
Trong khi người đứng đầu rời đi làm việc.
Những người ở lại đã tổ chức một buổi tuyển chọn để kiếm thêm tân binh bổ sung cho những mất mát trong cuộc chiến lần trước (Lỗi
do ai đó).
Những gì diễn ra hiện tại, là khoảng vài ngày sau cuộc tuyển mộ.
…
18/3/1075 theo lịch Terra.
11:00
Một thiếu niên trẻ tuổi đang mò mẫm đường đi trong khu trại rộng lớn này.
Cậu là Eric Vlardimir, một trong những tân binh mới gia nhập vào đoàn lính đánh thuê Bl.
Vừa mới tham gia được mấy ngày, ngay vào sáng sớm hôm nay, Eric trong lúc đi dạo vòng quanh khu doanh trại. Cậu đột nhiên bị Boss,
người đứng đầu của cả đoàn, người vừa mới trở về bắt gặp.
Và ngay đang lúc cần chân sai vặt, ông quăng cho cậu một tập tài liệu rồi sai cậu đi làm việc cho mình.
“Uây, thật khổ quá mà, tại sao mình lại b·ị b·ắt phải đi gặp từng đội trưởng một để gọi họ đến lều họp chứ?” Khóc thầm trong lòng, nhưng
Eric vẫn thành thật nhận lời rồi chạy đi.
Sau khi hỏi một số lính đánh thuê đang ngồi chơi quanh đó, cậu xác định được điểm đến đầu tiên.
…
11:15
Khu luyện tập.
Một Oni trung niên to lớn đang ngồi sừng sững trên một thùng gỗ.
Xung quanh ông, là rất nhiều tân binh vừa mới gia nhập đang vây quanh.
“Sau đó, ta đã chém một phát chí tử vào bụng con quái thú, thành công hạ gục nó.”
Eric tìm tới trong khi ông ta đang kể lể chiến tích của mình cho đám nhóc tân binh nghe.
Do gần đến thời hạn được giao, cậu hơi thất lễ và chen vào vào ngay lúc câu truyện vừa kết thúc.
“Xin hỏi ngài có phải là Hisomaru không ạ” Vlar tiến tới trước hành lễ.
“Đúng vậy, còn nhóc là?”
Có người gọi, Oni già liếc ngang qua đánh giá.
Đồng thời, những người khác cũng nhìn vào cậu.
Bị nhìn chằm chằm như thế, Eric đổ mồ hôi hột, nhưng cậu nuốt nước miếng để tiếp tục nói.
“Báo cáo, tôi là Eric Vlardimir, thành viên mới của đoàn lính đánh thuê Bloody Lines, hiện đang là người truyền tin cho Boss.”
“Ồ?” Oni bỗng đứng dậy, tiến về phía cậu.
Cơ thể to lớn cùng khí tức và vết sẹo dài do những năm tháng chiến đấu để lại.
Trông thật đáng sợ.
Nhìn ông ấy bước đến, Eric bắt đầu run như cầy sấy, cậu muốn bước lùi lại, nhưng lỡ chân té dập mông xuống.
“Au!”
Lúc cơn đau từ mong truyền đến, Eric nhắm mắt than đau, nhưng cùng lúc cậu nhe thấy một âm thanh từ xa vang tới.
“Này, đừng có dọa cậu ta như thế chứ?”
Giọng nói đầy tính trẻ con, nhưng lại mang theo vài nét cứng cỏi vang đến.
Làm mọi người ở đây đều nhìn lại phía chủ nhân của nó.
Từ phía sân tập, một Lupo tóc đen cực kỳ trẻ tuổi đang tiến lại gần, người cậu ta ướt đẫm mồ hồi do vừa luyện tập.
Tay vẫn đang quay quay thành giáo gỗ nhỏ, cậu nhe rằng cười tươi như tỏa nắng về phía Oni.
“Ông già, nếu ông không biết, ngoại hình của ông thực có thể khiến người khác sợ hãi đấy.”
Ở đây nhiều người không nhận ra người vừa bước đến, nhưng Oni vừa nghe lời châm chọc của cậu ta thì cười ngược lại.
“Này Lightning, đừng có độc mồm độc miệng như thế chứ, đôi khi điểm này khiến Twilight dễ thương hơn cậu đấy.”
“Hừ!” Nghe cái tên đó, Lupo khoanh tay nghiêng đầu sang một bên. “Đừng có so sánh tôi với cái tên đó.”
Cậu không nhìn Oni nữa mà bước đến chỗ Eric vẫn đang ngồi trên mặt đất, chìa tay ra.
“Xin chào, tôi là Lingtning, tạm thời là chỉ huy nhóm các tân binh trẻ tuổi, rất vui được gặp cậu.”
Nhìn bàn tay chìa ra phía trước, Eric phải một lúc sau mới hoàn hồn lại, cậu vội vàng bắt lấy nó giới thiệu bản thân.
“Vâng, rất vui được gặp ngài, tôi là Eric Vlardimir, thành viên vừa mớ gia nhập.”
“Không cần khẩn trương như thế đâu, nhìn ngoại hình thì hình như anh lớn tuổi hơn tôi mà? Cứ gọi tôi là Lightning đi.”
“Không dám không dám.” Eric lắc đầu lia lịa, khi Lightning bước lại gần, cậu cảm thấy cả cơ thể mình như không nhúc nhích nổi.
Đó là do thứ áp lực mà Lightning tỏa ra,
“Chậc, ta thấy hình như cậu mới là người đang dọa cậu ta đấy.” Đứng một bên nhìn, Oni không nhịn được nhả rãnh vài câu.
“Hở?” Tuy nhiên điều này lại là Lupo cảm thấy khó chịu.
“Ý ông là sao? Đừng tưởng ông lớn thì tôi sợ nhé, tôi khôi phải thằng nhát gan kia đâu.”
“Ồ, xem ra nhóc vẫn còn sức nhiều nhỉ, không ngại ra đây luyện tay chứ?” Oni không nói gì thêm, nóng máu rút kiếm ra.
“Giỏi thì nhào vô, ai sợ ai?” Lupo nhỏ nhưng khôn ngán ai, cậu quay ngọn thương bằng gỗ thách thức ngược lại.
Hai người đằng đằng sát khí nhìn nhau, dọa cho lũ tân binh s·ợ c·hết kh·iếp chạy ra xa.
Còn Eric, cậu vẫn ngồi đó không dám mò đi đâu.
Chuyện này được môt vài kiếm sĩ vừa luyện trở về nhìn thấy.
Và ai nấy cũng đều thở dài.
Một người trong số họ tiến đến đỡ Eric dậy.
Ông dặn dò.
“Chuyện đi họp bọn ta có nghe thấy rồi, sau khi tắm rửa xong ngài Hisomaru sẽ có mặt, về báo cáo như thế, Còn giờ thì đi trước đi, hai
người kia đánh nhau suốt ngày ấy mà.”
Nghe những lời người kiếm sĩ dẵn, Eric gật đầu lia lịa.
Được đỡ đứng dậy xong, cậu không hề chần chừ từ biệt rồi chuồn nhanh khỏi chỗ này.
…
Đợi đến khi đi xa, Eric mới lén quay đầu lại nhìn.
“Thật đáng sợ, nhóm đội trưởng ai cũng vậy hết sao?” Cứ nghĩ đến sát khí mà hai người kia gồng ra, cậu không nhịn được rùng mình.
“Không biết mình trốn nhà ra đi có phải là lựa chọn chính xác không nữa. Hức hức.”
Nhưng chuyện đã lỡ rồi, bây giờ chỉ còn nước cầu trời cho những người khác là người bình thường thôi.
Mang theo tâm lý bất an đó, Eric tiếp tục đi tới điểm đến tiếp theo.
*Ác quỷ: Không phải Sarkaz, mà là một loài không xác định xuất hiện ở hai cực Terra, vẫn chưa có nhiều thông tin về chủng loài này.
Leithania : Hay Vương quốc Leithania, là một quốc gia nằm giữa Kazimierz, Siracusa, Victoria, Ursus và được tạo thành từ nhiều thành phố du mục bán độc lập. Nó được biết đến với các nghiên cứu hàn lâm về Originium Arts và việc sử dụng rộng rãi các công nghệ dựa trên Arts, đặc biệt là trong âm nhạc.