Chương 79.5(Ngày thứ 3 tt):Phản công toàn diệnChương 79.5:“Là đơn vị Defender, chúng đang tiến đến dây.”Đứng trong làn sương, khi chỉ còn cách cỡ 150m, trinh sát đã xác nhận được dấu vết kẻ địch và báo ngược về.Gương mặt không thể hiện gì nhiều, Matt đơn giản quay sang phía người truyền tin.“Có hiệu lệnh chưa?”Lính truyền tin nhanh chóng liên kết và truyền đạt thông tin từ Felix.“Ursus có vẻ cũng đang dốc hết toàn bộ lực lượng của mình cho đợt t·ấn c·ông này, đập tan nó rồi phối hợp với 2 cánh còn lại và uy h·iếp bộ chỉ huy của chúng, cho những kẻ xâm lược kia biết rõ chúng đang đối đầu với ai!” Giọng Felix vang lên qua bộ đàm.“Đây là mệnh lệnh?”“Cứ làm những gì anh muốn, nhưng không được phép thất bại, tôi không phải là Twilight để có thể sửa sai bất cứ lúc nào đâu. Píp!” Felix nói hết rồi cúp máy.Người lính truyền tin nhận lại bộ đàm, hành lễ rồi lui ra sau đoàn, công việc của anh là truyền tin chứ không phải đánh nhau.Nghe được hiệu lệnh chiến đấu, các kiếm sĩ cùng lính đánh thuê Bl cũng tập trung lại, ai nấy đều đã sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.“Rồi, chúng ta đánh thế nào đây?” Crow nhìn qua hỏi Matt. “Chặn sức tiến của chúng trước nhỉ?”“Không, chúng ta sẽ làm theo lệnh.” Matt trả lời rất dứt khoát.“Lệnh?”“Đúng vậy, hướng thẳng đến bộ chỉ huy quân Ursus. Caster sẽ nghe theo lệnh của tôi, những người còn lại thì chỉ cần làm 1 việc duy nhất.” Matt quay người lại hướng về phía trước.“Cứ làm như mọi khi.”Và tôi sẽ làm việc mình giỏi nhất.------------Đường phân cách------------8:40“Chuyện gì vậy!”Đây là câu hỏi chung của toàn bộ binh lính Ursus đứng ở tuyến thứ 2.Mọi chuyện tự dưng thực hỗn loạn.Lực lượng Defender và bộ binh tuyến đầu tiến vào trong làn sương đột nhiên bỏ chạy.Và vấn đề ở đây việc họ bỏ chạy rất hỗn loạn, ảnh hưởng lớn đến đội hình di chuyển đằng sau.Những người chỉ huy quân Ursus rất cố gắng ổn định tình hỉnh, nhưng điều này cần một chút thời gian.Nhưng họ không có.Vì đằng sau những tên lính Ursus bỏ chạy, thấp thoáng sau màn khói do chính họ tạo nên, 4 Caster của Bl dần lộ diện trên chiến trường.Hai ngày qua, họ chẳng có gì để làm ngoài việc ngồi chơi, nên thể trạng của họ vẫn đang trong trạng thái hoàn hảo.Phối hợp với tầm bắn xa đến mức biến thái, nên chỉ đơn giản là không ai có thể chặn được họ.Nhưng mọi thứ mới chỉ vừa bắt đầu.Ngay sau khi các Caster ‘khai vị’ bằng một loạt đường đạn Arts khiến hàng ngũ quân Ursus đã rối nay lại càng rối hơn.Các đơn vị khác của Bl cũng lao v·út ra khỏi màn khói.Đi đầu là Matt.Dưới sự yểm trợ từ các Caster, anh lao v·ún v·út đến trước mặt 1 tên Shieldguard đang giương khiên chống đỡ cho những tên khác lui lại.Hắn cũng thấy anh tiến về phía này và đưa tấm khiên chắn trước mặt, sẵn sàng đối địch.Nhưng Matt vẫn không hạ thấp tốc độ, anh vẫn cứ thế, cầm ngược thanh đoản đao, lao lên.Vụt!Nghe thấy tiếng bước chân đến gần, tên Shieldguard cầm chặt tấm khiên, bật đến.Dù cách thức t·ấn c·ông nhìn có nghèo nàn, nhưng bị tấm khiên nặng trịch đó đập trúng cũng không dễ chịu đâu.Vút!Dù nặng cồng kềnh, động tác của tên Shieldguard vẫn khá linh hoạt, hắn vung tấm khiên về phía trước.Nhưng không trúng ai cả.“Hắn đâu!” Ý nghĩ đó chớp qua trong đầu tên Shieldguard, nhưng không đến 1s sau, lưỡi đao đã áp sát phần nối giữa cổ hắn và áo giáp.Khi tấm khiên vung tới, Matt cũng bật lên, mượn tấm khiên làm bàn đạp, thuận thế nhảy ngược qua người hắn.Đồng thời, khi ở trên không trung, anh dùng tay kẹp cổ tên Shieldguard, lưỡi đao cần ngược trong tay chỉa thẳng vào cổ hắn.Xoẹt!Xoay người giữa không trung, Matt đáp đất ngay đằng sau tên Shieldguard, cùng lúc với chiếc đầu rơi lộc cộc xuống bên cạnh.Rầm!Cơ thể của tên Shieldguard ngã xuống, máu phun ra từ cổ hắn như mưa phụt lên người Matt.Ánh mắt sắc lẹm của kẻ săn mồi mập mờ dưới mái tóc vàng nhuộm máu, sát khí tôi luyện nên từ thời làm sát thủ, Matt dùng tay vuốt nhẹ mái tóc để khỏi chắn tầm mắt rồi nhìn sang phía những tên lính Ursus gần đó.Dù mắt anh màu hổ phách, nhưng những kẻ nhìn vào chỉ thấy ánh mắt đỏ thẳm sắc bén như một con quái vật.Cách mà Matt vừa hạ sát tên Shieldguard quá sức dã man, điều đó khiến những tên lính xung quanh, lính chuyên nghiệp thì chỉ chấn động nhẹ còn dân binh thì đã s·ợ c·hết kh·iếp mà vãi cả ra quần.Khi mà Matt nhìn qua đây, dù sợ hãi nhưng 5 tên lính chuyên nghiệp đứng gần vẫn phản ứng cực kỳ nhanh, chúng nhìn qua những người dân binh xung quanh thì cảm thấy không có bất kỳ cơ hội nào để chống lại hắn nên quả quyết chia ra mấy hướng chạy đi, để mấy tên dân binh lại cản đường.Tiếc là, Matt đã ngay lập tức cầm ngược thanh đoản đao của mình ném ra, phóng trúng 1 tên, rồi anh nhào tới trước vồ một tên xuống đè xuống đất, một q·uả c·ầu l·ửa do Caster bắn yểm trợ đốt trụi nửa thân trên 1 tên, chỉ có 2 gã chạy cùng 1 hướng thoát được.Tên bị ném trúng không trúng chỗ hiểm nên chưa c·hết ngay, nhưng tạm thời không thể di chuyển.Hắn la lớn gọi mấy tên dân binh giúp đỡ, nhưng họ lại đang sững sờ trước cảnh tượng kinh hoàng tiếp diễn.Tên lính bị vồ xuống, Matt đè hắn ra đất, một tay nắm cổ, một tay đấm liên hoàn vào mặt hắn.Xuyên qua lớp mặt nạ bảo hộ, từng nắm đấm của anh như lún sâu vào mặt tên lính.Lúc đầu hắn có có thể giãy dụa, nhưng sau vài lượt, khi mà phần mặt của hắn đã be bét máu, nhầy nhụa trộn lẫn với phần mặt nạ bảo hộ nứt toác, cánh tay hắn cũng ngừng chuyển động.Nhưng Matt không dừng lại ngay, Matt cứ tiếp tục đấm cho đến khi phần đầu của tên lính kia (Không tiện miêu tả) thì mới thôi.Thu về nắm đấm còn dính đầy máu, Matt đứng người dậy, đi đến chỗ tên lính đang dãy dụa kéo thanh đao ra giúp hắn một tay.Anh rút thanh đao, dùng chân đạp hắn nằm ngửa ra rồi 1 chân đứng lên người hắn, chân còn lại tiếp tục đạp vào mặt tên lính y chang cách làm với tên vừa nãy.Vì lực chân mạnh hơn, anh không quá nhiều thời gian để làm lại việc vừa rồi.Matt cầm ngược thanh đao, nhìn thoáng qua mấy tên dân binh đã chả còn dám cử động mạnh, rồi quay người đuổi theo hướng 2 tên vừa chạy thoát.Mấy tên lính không còn khả năng phản kháng này sẽ được những người khác lo liệu.…Ngay khi anh vừa rời khỏi, những người lính đánh thuê đi sau cũng vọt ra khỏi làn khói.Họ chứng kiến mấy cái xác là tác phẩm do Matt để lại, nhưng chẳng ai nhíu mày cái nào.Họ chỉ thẳng thừng lôi mấy cái xác ném sang một góc nào đó rồi tiến hành giải giáp những tên lính Ursus mất khả năng chiến đấu.Uhmmm, đừng bất ngờ, Matt vốn đã b·ạo l·ực sẵn rồi, dù anh không thường bộc lộ nó ra bên ngoài.Lúc đấu tập ấy, ai đánh nghiêm túc với anh mà không phải vào viện nằm liệt giường vài ngày?Nhưng dù thế, việc anh làm cũng mang lại lợi ích không nhỏ.Khi mà Matt đang di chuyển và đẩy lên với tốc độ cực nhanh, hành động của anh đã làm vô hiệu hóa kha khá các nhóm dân binh trong khu vực.Điều này giúp các đơn vị đi sau cũng tăng nhanh tốc độ, hướng đến bộ chỉ huy quân địch.Các Caster không bị uy h·iếp thỏa sức bắn phá, ngọn lửa từ họ đốt trụi các chướng ngại vật, mở đường cho đồng minh.Đường đạn của họ lướt xuyên không khí, hủy diệt mọi nỗ lực tập trung quân của Ursus.Những người lính thông thường, không bị nhiễm bệnh có kháng tính(Res) đối với Arts khá thấp, b·ị b·ắn trúng 1, 2 phát là về chầu ông bà, nếu không thì chịu ảnh hưởng từ những v·ụ n·ổ cũng gây một lượng lớn sát thương Shieldguard thì trâu bò hơn nhưng sức bền của chúng cũng chỉ giúp chịu được đến phát bắn thứ 3.Và khi không có những kẻ phiền phức cản đường, các kiếm sĩ dễ dàng thể hiện sức mạnh áp đảo của mình trước những tên lính bộ chạy toán loạn.Từ trong làn khói vụt ra, họ ngay lập tức lao đến tên địch gần nhất xẻ đôi người chúng.…Trước tình thế này, những người chỉ huy ở tiền tuyến Ursus cũng có những động tác cực nhanh. Họ lập tức thông báo cho bộ chỉ huy.“Báo cáo! Tiền tuyến đang bị t·ấn c·ông dữ dội! Yêu cầu chi viện gấp! Hết!”Bộ chỉ huy cũng rất nhanh phản hồi.“Píp! Bộ chỉ huy nghe rõ, tiền tuyến đã toang rồi, thế thì cứ chạy loạn lên rồi rút lui đi, các người là binh lính ưu tú của Ursus, không cần ưu tiên phần sống cho người khác đâu. Hết!”“Píp! Đây là chỉ huy tiền tuyến, xin truyền lời lại cho bộ chỉ huy, tình hình vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn, nhưng chúng tôi cần chi viện để giữ vững phòng tuyến. Gửi bất cứ ai cũng được! Hết!” Một mệnh lệnh hết sức kỳ lạ, nhưng mà tình hình ở đây vẫn chưa ngã ngũ nên người chỉ huy tiền tuyến tiếp tục gọi lại báo cáo.Chỉ cần 1 đến 2 trung đội chi viện, cộng thêm việc Sniper có thể di chuyển đến để uy h·iếp các Caster bên kia, phòng tuyến sẽ giữ được và thế t·ấn c·ông sẽ bị ngăn cản.Nhưng mà…“Bộ chỉ huy nghe rõ, nhưng mệnh lệnh đã được đưa ra, mong ngài hãy chấp hành.”“Nhưng..”“Không nhưng nhị gì cả, đây là lệnh. Vinh quang cho đế quốc!”“Vinh quang cho đế quốc!” Tên chỉ huy tiền tuyến chửi thầm 1 tiếng rồi cúp bộ đàm.Mệnh lệnh đã được đưa ra, dù nó hết sức ngu đần nhưng hắn vẫn phải làm theo và tổ chức rút lui.Thừa thế, các kiếm sĩ dưới những đường đạn yểm trợ của Caster dễ dàng truy kích quân Ursus.Dẫn đến quá trình rút quân có quá mức hỗn loạn.Nhân cơ hội đó, 1 bóng người luồn qua những tên lính đang quay đầu bỏ chạy.Và tên chỉ huy đột nhiên mất hút giữa đoàn quân.Rút lui mà không có ai ổn định tình hình, quân Ursus không thể tập hợp 1 cách ngay ngắn.Các ý kiến trái chiều dẫn được đưa ra, rồi cuối cùng dẫn đến việc quân lính mạnh ai nấy chạy.Kể từ đây, hy vọng lật lại tình thế của Ursus chính thức tan tành.…Truy kích những kẻ bỏ chạy không hề khó khăn với các kiếm sĩ.Cộng thêm tốc độ làm việc quá nhanh, quân Ursus hỗn loạn theo dây chuyền lan rộng ra.Các kiếm sĩ chẳng mất tý công sức nào để càn quét qua hàng lớp địch nhân.Việc công kích đến bộ chỉ huy phe địch coi bộ chỉ còn là vấn đề thời gian.Nhưng tốc độ tiến công này quá nhanh, quá chớp nhoáng, và không phải ai cũng có thể theo kịp....“Chậc, tôi không nghĩ cậu ta giỏi đến vậy, giỏi đến mức chúng ta chẳng còn gì để làm nữa.”Lúc này, Crow cùng với 1 kiếm sĩ khác và vài người lính đánh thuê tạo thành 1 tiểu đội di chuyển dọc theo con đường.Trong khi Matt chạy đi trước gánh team, Crow nhận được điện đàm từ Felix để hỏi rằng mọi chuyện như nào rồi.Sau khi nghe xong tình hình ở tiền tuyến, Felix ngập ngừng suy nghĩ một chút rồi đề xuất để lại 1 trung đội để hỗ trợ Caster, trong khi những người còn lại tách nhanh ra hành động để nâng cao hiệu suất và gia tăng sự hỗn loạn.Đề xuất này được các kiếm sĩ cho là có lý, nên họ thực hiện luôn.Chia ra mỗi nhóm có 2 kiếm sĩ dẫn đội, rồi tiến lên theo nhiều hướng khác nhau.Các nhóm quân thường trong hoàn cảnh hỗn loạn này rất dễ bị t·ê l·iệt, và do có người khác đổ thêm dầu vào lửa nên chúng chẳng còn tý uy h·iếp nào trước các tiểu đội.Nhóm của Crow dễ dàng tiến lên với không nhiều sự cản trở.“Đi nào, chỉ cần qua vài con phố nữa thì chúng ta sẽ đến được bộ chỉ huy của chúng, tranh công đầu thôi chứ? Crow?”“Xin lỗi, anh dẫn người đi trước được không? Tôi có việc một chút. Nếu có gì gấp cứ nói qua bộ đàm.” Dứt câu, chưa kịp để kiếm sĩ trả lời, Crow đã rẽ sang hướng khác rồi đi mất.…Rầm!“Hộc hộc, c·hết tiệt.”Cắm tấm khiên hình tam giác xuống đất, Hoshiguma ngồi tựa lưng vào đó thở dốc.Như đã nói ở trên, thông thường, trong những chiến dịch chớp nhoáng như này, một số người sẽ không theo kịp tốc độ tiến công của các kiếm sĩ.Đa số trường hợp là thuộc về những người lính đánh thuê, nhưng ở đây, ta còn có thêm một trường hợp khác.Hoshiguma, dù có sức bền của 1 Oni, nhưng cô không trải qua quá trình huấn luyện quân sĩ nghiêm ngặt của Hisomaru, cũng không có bất kỳ khóa huấn luyện điều tiết nào.Theo lẽ dĩ nhiên, cô chỉ biết tiến lên theo bước chân của kiếm sĩ đồng hành và rồi kiệt sức rất sớm.Không thể để mình liên luy cả đội, cô tự đề xuất mình đi chậm lại, còn những người khác cứ tiến lên trước.Nhưng vừa tìm một chỗ nghỉ ngơi, Hoshiguma đột nhiên chạm trán với tên lính Ursus cũng đang rút về.Trận chiến diễn ra....với phần thắng thuộc về Hoshiguma.Nhưng trong lúc chiến đấu, cô bị hụt hơi 1 nhịp, từ đó mà bị tên lính Ursus chém trúng một phát.May là có phần giáp ngực che chắn, v·ết t·hương không sâu lắm, và Hoshiguma cũng có thể giải quyết tên lính còn lại.Nhưng bây giờ cô hoàn toàn kiệt lực, ngồi dựa vào tấm khiên thở dốc, cố gắng hồi phục một tý sức lực.“Ngộp à?” Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên, kèm theo đó là thứ gì đó được ném vào giữa lòng cô.Hoshiguma giật mình mở mắt, cánh tay chộp lấy tấm khiên, thì thấy Crow đi đến với không một tiếng bước chân.Còn thứ được ném đến là một chai nước.“Dọa nhau à? Sao ai trong cái đám này cũng thích mấy trò hù dọa này vậy!” Dù rất muốn nói như thế, nhưng Hoshiguma cũng biết kiềm chế.Mở miệng nói tiếng “Cảm ơn” cô mở nắp chai nước tu hết 1 mạch.Dòng nước mát lạnh chảy xuống cuống họng, Hoshiguma như cảm thấy mình được sống lại, mọi cơ bắp được thả lỏng ra để cảm giác đó truyền đi khắp có thể.Còn Crow, anh nhìn thấy vết xước trên ngực cô thì nhẹ nhíu mày.Anh lấy từ trong túi ra 1 ống kim tiêm, nhân lúc mà Hoshiguma thả lỏng mà bơm vào. “Hả?” Cảm nhận được thứ gì đó nhọn nhọn đâm vào tay mình, rồi một chất lỏng gì đó được bơm vào trong cơ thể, Hoshiguma từ trạng thái ‘Sống lại’ lập tức phản ứng.Nhưng Crow bơm xong thì quăng cái bơm kim tiêm xuống đất, dẫm nát nó.“Cái gì vậy?” Nhìn vào chiếc bơm kim tiêm bị dẫm nát trên mặt đất, cũng không nghĩ Crow đình làm gì mình, cô mới hỏi thử.“Thuốc trị thương, kèm thêm giảm đau, Twilight-sama phát cho mỗi kiếm sĩ 1 cái trước khi xuất phát. Nhưng trong thành phần có 1 ít chất gây nghiện, đừng l·ạm d·ụng.”“…”Câu trả lời vượt qua dự kiến, Hoshiguma sững sờ trong vài giây rồi mới phản ứng lại.“Không, không, không, cái đó giá trị quá, sao anh lại sử dụng nó cho tôi chứ?!” Thuốc rất nhanh có tác dụng, Hoshiguma cảm nhận được cơ thể mình ngày càng rõ ràng.Mới chỉ ban nãy còn không đứng nổi, giờ cô đã có thể động đậy hầu hết các bộ phận cơ thể mình.Nhưng điều này đại biểu cho giá trị của liều thuốc đó.Hoshiguma thậm chí nghĩ rằng giá trị của mình hiện tại còn chẳng bằng được nó.Phải mất bao giờ mới trả lại hết số tiền để mua nó đây. Cô khóc ròng trong lòng.“Đừng lo, liều thuốc này là miễn phí, nó được tạo ra từ một bác sĩ rất lành nghề, và bà ấy đủ sức làm ra hàng chục liều như thế này nữa.” Như hiểu được Hoshiguma đang nghĩ gì, Crow lập tức nói.“Ugh…Vậy xin cảm ơn anh vậy.” Nhìn vẻ mặt chẳng có gì của Crow, Hoshiguma biết mình nói nữa là sẽ thất lễ, nên cô chấp nhận luôn.“Nhưng một ngày nào đó, mình sẽ trả lại khoản tiền này.” Cô âm thầm nói.“Không có gì.” Crow lắc đầu rồi cũng ngồi xuống bên cạnh Hoshiguma. “Cô cứ ngồi nghỉ thêm một chút nữa đi, đây là một trận chiến lớn mà, đừng cố quá rồi lại thành quá cố.”“Chà, anh nói như thể mình đã từng trải qua vậy.”“Ừ, lúc đó tôi cũng giống cô vậy, cậy mạnh xong rồi là người đuối sức đầu tiên.”“Huh, thật sao?” Hoshiguma lập tức nổi hứng thú.“Đúng vậy, đó là trận chiến đầu tiên của tôi. Không phải quân Ursus, mà là hiệp sĩ của Kazimierz, chúng cực kỳ mạnh, tôi đã mém c·hết lúc đó nếu không có cha can thiệp vào.” Crow nhớ sơ bộ lại cảnh lúc đó rồi kể.“Rồi sao nữa?” “Sau đó, tôi bị ông ấy cướng ép mang ra sau hậu quân để nghỉ ngơi, và từ đó tôi phải hoàn thành bài tập nâng cao sức bên của mình mỗi ngày, những người khác cũng bị ép tham gia, chỉ có Matt là không nói gì.” Chưa nói xong câu, mặt anh cũng đen lại, đó là quãng thời gian đen tối nhất cuộc đời Crow.“Fufu, tổ chức của anh thú vị nhỉ? Rồi lúc đó anh làm sao?” Nhìn thấy vẻ mặt túng quẫn do nhớ lại quá khứ đau khổ của Crow, Hoshiguma bật cười, cảm giác mệt mỏi cũng vơi đi phần vào.“Thì sao nữa, tôi chỉ biết làm theo lệnh thôi, thế là mỗi ngày, danh mục luyện tập có thêm phần chạy 1km mỗi ngày, không quãng nghỉ, giờ nó sắp lên đến 2 rồi.” Đang nói, Crow đột nhiên rút đao ra.“Chà, thú vị nhỉ, bữa nào tôi tham gia với được không? Để nâng cao sức bền ấy?” Hoshiguma hỏi.“Nếu có cơ hội, dù sao thì chắc tôi cũng sẽ còn ở Lungmen dài dài.” Crow chống thanh đao của mình, đứng dậy.Ở một góc phố bên kia, anh nghe thấy tiếng bước chân dữ dội, đó là một nhóm mấy tên lính Ursus khác đang rút về.Chúng cũng nhìn thấy hai người và tiến đến đây.“Nghỉ ngơi đi, để chúng cho tôi xử lý.” Crow tra hai thanh đao vào võ, tấn thế, rồi lao về phía mấy tên lính.Xoẹt!Không giống với Matt, phong cách chiến đấu của Crow mang vẻ gọn gàng hơn, anh luôn cố gắng xử lý kẻ địch với càng ít nhát chém càng tốt, khoảng thời gian đó giúp anh đối phó với kẻ khác.Lần này cũng vậy, chỉ vừa lướt qua, hai tên lính đi đầu đã tóe máu, cơ thể bị cắt đôi thành 2 nửa mà c·hết.5 tên còn lại lập tức nắm chặt v·ũ k·hí, chém về phía Crow.Nhưng anh dễ dàng lách người khỏi những lưỡi đao. Cứ mỗi lần né tránh được, anh có thể nhân cơ hội này phản đòn và triệt hạ 1 tên địch.Dần dà, 5 tên giảm dần xuống thành 4, 3, 2, 1.Vừa kết liễu tên số 2 đếm ngược, Crow xoay người dự tính hạ gục tên cuối cùng, thì tấm khiên tam giác đã bay vùn vụt đến, cắm vào đầu, chẻ dọc tên lính.Ở đằng kia, Hoshiguma đang đi đến.“Tôi ổn rồi, hội hợp với những người khác thôi.” Cô rút tấm khiên ra khỏi người tên lính, lau máu đi.Crow cũng gật đầu, rồi hai người cũng nhau hướng về phía bộ chỉ huy địch mà đi.Đến đó, hai người tập hợp với 2 kiếm sĩ của 2 tiểu đội hai người đang hợp tác với nhau, họ đang chiến đấu với 1 nhóm quân phòng thủ khá mạnh và không thể đột phá.Crow cùng Hoshiguma nhanh chóng tham gia vào, giúp họ vượt qua hàng phòng ngự này.…Không chỉ trục trung tâm chiến đấu hết mình, hai cánh còn lại cũng không kém cạnh.Cánh bên phải, Lin Grey dưới sự che chắn của Povis (Hai người này quen nhau) dẫn đầu thuộc hạ p·há h·oại tuyến phòng ngự của Ursus.…Còn cánh trái, nó yên ắng hơn đôi chút.“Khoan đã, ngươi là ai! Á”Khi mà Will dịch chuyển 1 phát các kiếm sĩ đến thẳng nơi đặt trạm thông tin của Ursus.Họ dễ dàng đánh hạ khu vực này và gây nhiễu loạn tuyến liên lạc của Ursus, khiến mọi chuyện đã loạn càng loạn hơn.Nhưng Wil vừa nghĩ ra một trò hay hơn thế.Ngay vừa lúc điện đàm của tên chỉ huy tiền tuyến đưa đến, anh lập tức giả làm người của bộ chỉ huy và cung cấp các mệnh lệnh sai lệch.Chưa hết, anh còn thậm chí liên lạc đến từng đơn vị Ursus một, đưa ra những mệnh lệnh cực kỳ vô lý, trái ngược nhau như “Tử thủ ở đây” bên khác thì “Bộ chỉ huy toang rồi, mạnh ai nấy chạy đi.”Những thông tin sai lệch này làm Ursus càng rối không thể tả, bên thì quay lại đánh, bên thì chạy thục mạng.Mãi đến khi cảm thấy đủ, anh mới phá máy liên lạc, đặt 1 thiết bị nhiễu sóng bộ đàm ở đây rồi mới cùng người của mình rời đi.………Bộ chỉ huy quân Ursus.Tận mắt chứng kiến tiền quân bị hủy diệt, nam tước trẻ nhìn là đã biết tình thế này rất khó ngăn cản.Vậy nên anh lựa chọn một cách thức xử lý đơn giản hơn, đó là chia người của mình đi giải cứu những đội lính khác, rồi mang họ lui lại.Đến khi nhận được mệnh lệnh từ Will, nam tước trẻ tái mặt vì nhận ra vấn đề.Hạ lệnh cho người lính già tập hợp mọi người lại rồi đến bộ chỉ huy, còn anh một thân một mình chạy đi trước.Nhưng khi về đến nơi thì chẳng còn ai ở đây cả.Ocschos ngay khi nghe tin trạm thông tin bị t·ấn c·ông đã lập tức sợ hãi mà bỏ chạy.Những tên quý tộc khác ở đó thấy thế cũng chạy theo, chỉ để lại 1 bộ chỉ huy trống rỗng cùng mặc kệ quân lính c·hết trên chiến trường.“C·hết tiệt!” Nam tước trẻ đạp văng cái bàn họp còn nguyên đồ ăn trên đó, không nhịn được mà chửi lên 1 tiếng.Anh biết Ocschos là 1 tên bất tài vô dụng, chỉ treo cái tước vị trên người chứ chẳng có tài cán gì cả.Nhưng nghĩ rằng, ít nhất hắn cũng là chỉ huy của cả nhánh quân này, ít ra cũng phải có chút ý chí hoặc bãn lĩnh.Nhưng mà lịt mọe có tên chỉ huy nào mà mới thấy có tí lửa đã vội vã bỏ mặc thuộc hạ c·hết sống mà bỏ chạy không?“F*ck.”Dù nam tước trẻ muốn ngay lập tức rút dao đi tìm tên Ocschos làm thịt, nhưng anh vẫn đủ lý trí để giữ mình bình tĩnh.Lúc này bên ngoài, âm thanh chém g·iết của chiến trường ngày càng gần.Tuy có chút chật vật, vị lính già cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của nam tước trẻ mà cố gắng tập hợp những đơn vị Ursus còn lưu lại chiến trường rồi mang họ về đây.Bước ra khỏi phòng chỉ huy, nam tước trẻ mới nhìn quanh ‘lực lượng’ hiện tại của mình.Không tính tư binh gần 100 người của anh, ở đây còn có không ít lính Ursus tập trung lại, trong đó còn có một ít sĩ quan cấp cao.Đa số những người ở đây đều là những đơn vị tuyến đầu, không kịp rút lui và được giải cứu, trên người ai đều có ít nhiều vẻ chật vật.Tổng số người ở đây gần như lên đến con số 250 người.Và khi nam tước trẻ xuất hiện, anh trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.“Chà, áp lực nhỉ, nhưng đây không phải lúc để do dự.” Đứng trước số lượng người như thế này, nam tước trẻ được trải nghiệm một thứ cảm giác chưa từng có trước đây.Trước khi chiến đấy, anh cũng đã từng mơ đến việc có ngày mình cũng sẽ được đứng ở vị trí chỉ huy, điều binh khiển tướng trên chiến trường.Không ngờ ngày này đến sớm như vậy.Và lại ở trong hoàn cảnh này.Nhưng đây không phải là lúc cho những mơ mộng đó.Tất cả mọi người ở đây đang nhìn về phía anh.Không biết họ có tin tưởng anh hay không, nhưng tình thế hiện tại không muốn cũng phải làmQuân Ursus vẫn còn khả năng chiến đấu, cái họ cần là 1 người có thể đứng lên lãnh đạo.Nếu không mọi thứ sẽ thật sự tan vỡ ở đây.Và thế là, dù có biết rằng việc này chính là trái lệnh, xong việc chắc chắn sẽ bị xử theo quân pháp, thậm chí là xử tử tại chỗ.Nhưng thế còn đỡ hơn là thua ở đây, tinh thần dân tộc của anh không cho phép điều đó.Như thế, với một cái hít thở sâu, nam tước trẻ mở to mắt ra nhìn tất cả những gì đang hiện hữu trước mắt mình.Rồi mở miệng.“Hỡi những người lính của đế chế vĩ đại!” Anh nói.Khi mọi cái nhìn đổ dồn về đây, anh vẫn bình tĩnh và tiếp tục nói.“Vì đã không còn thời gian để chúng ta lãng phí, nên ta sẽ nói một cách ngắn gọm.”“Trận chiến này, chúng ta thua rồi.”Ngay lập tức, những tiếng xì xào bàn tán vang lên, chủ yếu ở những người lính mà quân của anh giải cứu được.Những người dân binh thì bắt đầu hoang mang, còn lính chính quy thì không chấp nhận nổi sự thật này.Đây là hậu quả của việc không thể phát tán thông tin, dẫn đến quân lính cực kỳ hoang mang và không nắm được tình hình hiện tại.Nhưng nam tước trẻ mặc kệ phản ứng của họ, anh kiên nhẫn nói tiếp, giải thích kỹ càng tình hình.“Hiện tại, q·uân đ·ội của chúng ta phân tán khắp mọi nơi, nhiều người bị mắc kẹt không thể thoát ra, trạm thông tin thì bị hủy, còn chỉ huy đã tháo chạy từ trước. Và quân địch lợi hại quá nhiều so với chúng ta tưởng tượng.”“Chỉ có thể thừa nhận, chúng ta đã hoàn toàn thất bại.”Anh vừa nói xong, cả bầu không khí lẫn tâm trạng quân lính đã chùng xuống.“Nhưng…”Nhưng.“Ursus vẫn chưa thất bại.”Chúng ta đã thua, nhưng không đại biểu cho toàn bộ chiến dịch đã thất bại.Chiến trường chính ở nội thành vẫn đang đánh rất ác liệt, và quân Ursus còn đang chiếm lợi thế lớn. “Chiến dịch vẫn chưa kết thúc, chúng ta vẫn còn có thể đứng, có thể chiến đấu, và trên tất cả, trận chiến của chúng ta vẫn chưa kết thúc. Vậy thì có việc gì phải buông xuôi?”“Hãy nghe tôi nói, hỡi những người lính quả cảm, có một điểm chung giữa tất cả chúng ta, đó chính là tình yêu đối với tổ quốc. Tất cả chúng ta, dù không cùng chung huyết thống, cũng chẳng tương đồng về chủng tộc, nhưng bất kỳ ai cũng có một trái tim yêu nước nồng nhiệt, cùa tấm lòng sẵn sàng dâng hiến tất cả cho tổ quốc.”“Ngay tại bây giờ, uy danh của tổ quốc đang bị dẫm đạp, đồng bào chúng ta đang bị đe dọa ngoài kia.”Hiện tại, đã không còn cách nào có thể xoay chuyển tình thế, nhưng nếu thành công, nỗ lực của anh sẽ cứu được rất nhiều người.“Vì thế, ta, nam tước Alain, quyết định sẽ ở lại đây, để ngăn chặn đợt t·ấn c·ông của kẻ thù, đen lại nhiều thời gian cho càng nhiều đồng đội rút lui càng tốt.”“Đây là một mệnh lệnh tự phát, không có sự chấp thuận của thượng cấp, nên rất có thể ta sẽ bị xử tử ngay lập tức vì trái lệnh”“Nhưng nếu đó là vị đất mẹ, ta sẵn sàng chấp nhận c·ái c·hết, nhưng sức một người là có hạn.”“Thế nên! Ai sẵn sàng ở lại đây chiên đấu đến cùng với ta nào! Sẽ không có phần thưởng hay huy chương gì, nhưng ít nhất các ngươi sẽ có một câu chuyện để lưu truyền cho con cháu. Kể cho chúng nghe, về tinh thần, và những gì ngươi đã làm, để mang lại vinh quang trường tồn cho đế quốc.” Nói đến nây, nam tước trẻ đưa nắm đấm lên trời hét to.“Vinh quang cho tổ quốc!”Và như lẽ tất yếu, tất cả những người lính ở đây như bị anh đánh động, họ đều đồng thanh đưa tay lên phụ họa.“Vinh quang cho tổ quốc!”….………Cứ như vậy, hai bên đánh nhau kịch liệt đến đầu giờ chiều.Sau màn diễn thuyết, tât cả binh lính hiện tại ở đó, kể cả 1 vài chỉ huy đều chấp nhận để cho nam tước trẻ diều khiển.Dưới sự chỉ huy của anh, quân Ursus cố thủ tại bộ chỉ huy, ngăn chặn bước tiến của Bl.Crow và Hoshiguma bất lực trong việc tạo đột biến.Phải cho đến khi Matt cũng đến nhập trận, Will nhận ra tình hình không ổn nên dẫn theo 1 cánh quân chạy ra đánh tạt sườn, bên cánh phải Lin Grey cùng Povis cũng chạy đến nơi, đằng sau Felix cũng gửi thêm chi viện đến.Khi một đống lực chiến cao vất vưởng tụ tập lại một chỗ, nam tước trẻ dù có cố đến mấy cũng đành bất lực, anh ngậm ngùi tập hợp lại các đội quân còn hoạt động và lui lại, lui ra khỏi thành phố về đến gần tàu đổ bộ của mình để tổ chức lại lực lượng.Quân Bl không truy kích, mà dành khoảng thời gian đến tối để hoàn toàn kiểm soát khu vực, bắt giữ tù binh (Trong đó có 1 vài quý tộc Ursus trên tuyến đầu không kịp chạy trốn) và thu thập v·ũ k·hí bị bỏ lại.Kết quả ngày thứ 3:-Quân Ursus thất bại thảm hại, mất 2/3 quân số cùng nhiều quý tộc, phải rút ra khỏi thành phố.-Quân Bl, dù có thiệt hại kha khá về người và của do tổng t·ấn c·ông, nhưng đây là một chiến thắng hoàn toàn, giúp họ nâng cao sĩ khí và sẵn sàng cho những điều còn tồi tệ hơn.-----------------Đường phân cách---------------Twilight phán hãy gọi mình dậy vào lúc trưa, nhưng cho đến tối cậu mới bò xuống được khỏi giường.Đương nhiên, kết quả thắng trận làm cậu cực kỳ sảng khoái, và hài lòng cho những người lính đánh thuê xả hơi 1 chút.Đúng lúc này, cậu nhận được một cuộc gọi từ trung tâm thành phố.Người gọi: Giám đốc điều hành Lungmen, ông Wei Yenwu.“Xem ra ngươi đang tự mãn lắm nhỉ?” Vừa nối máy với nhau, Wei đã không kịp chờ để nói móc Twilight.“Ha ha, thắng đậm mà, ông đã cảm thấy vài héc ta đất mình bỏ ra đổi lấy lợi thế lớn cỡ này có đáng không?” Twilight cũng không tầm thường, độp lại ngay.“Hừ xem ra ngươi có chút tài năng.” Giọng nói giận giữ vang ra làm Twilight càng cười không ngừng được.Nhưng cân nhắc đến việc Wei Yenwu đang không có tâm trạng tốt lắm, cậu cũng ngừng lại.Tình hình trong nội thành không tốt đẹp như ở đây.Wei Yenwu cũng hiểu điều này, nên khi Twilight yên lặng, ông cũng nói tiếp.“Vào chuyện chính đi, ta nghe nói cậu đã đẩy lui được quân Ursus ở phía đó ra ngoài phạm vi thành phố?” “Đúng vậy, thiệt hại của chúng có chút nặng nề, cùng một vài quý tộc của chúng đã b·ị b·ắt, chi tiết tôi sẽ gửi báo cáo sau.”“Làm tốt lắm, ta biết về chỉ huy của nhánh quân đó, hiện tại quân Ursus ở phía đông không còn đủ sức đe dọa đến thành phố, nên ta muốn giao cho các người 1 nhiệm vụ khác, không vấn đề chứ?” Wei Yenwu nói tiếp.“Không vấn đề, đây là điều khoản của hợp đồng, tôi sẽ hỗ trợ việc phòng ngự Lungmen bằng mọi giá.”“Tốt, đây là 1 nhiệm vụ quan trọng liên quan đến tình hình chiến sự ở nội thành, mục tiêu là tái chiếm lại trung tâm thương mại lớn, chi tiết sẽ được gửi đi kèm báo cáo, BL sẽ hợp tác với đội cảnh vệ để hoàn thành nhiệm vụ này, có dị nghị gì không?”“Không.”“Tốt! Chiến dịch sẽ được bắt đầu vào đúng 6:30 sáng, tập hợp với đội cảnh vệ và bắt đầu chiến dịch, quyền chỉ huy thuộc về đội trưởng đội cảnh vệ nhưng ngươi có quyền lên tiếng. Có ý kiến gì không?”“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ mang theo những người giỏi nhất.”“Tốt! Và đây là vấn đề cuối cùng.”“…” Yei Yenwu yên lặng 1 hồi rồi nói.“Chuyển lời từ Hisomaru: Đặt niềm tin vào nhóc đúng là không sai mà, làm tốt lắm Twilight. Ta vẫn rất ổn, chiến dịch ngày mai ta cũng sẽ có tham gia, chúc may mắn nhé. Píp!”Giọng của Hisomaru kết thúc cũng là lúc chiếc bộ đàm tắt đi.Twilight đặt bộ đàm xuống, gật đầu cảm ơn người lính truyền tin rồi rời khỏi phòng liên lạc.Cậu cần trở về lên kế hoạch cho ngày mai.Chương đăng bù, chủ nhật có việc về quê nên không đăng được. Chương tiếp theo sẽ được đăng vào khoảng ngày 21-22 /12/2022