Thần Thuật

Chương 1



Chương 1

Trời mưa giông, đông gió rét, người người khi ấy đều đã chăn ấm, đệm êm, củi đầy sưởi đốt trong căn nhà ấm cúng của mình, còn Ngân vẫn ngồi đây, không nơi nương tựa, không chốn để về.

Đói và rét... cậu chẳng còn có chút sức lực nào để tìm cho mình một chỗ trú nữa. Cậu gục ngã dưới màn mưa, giữa cái giá lạnh từ từng thước gió trời đông, nằm vạ vật bên một bức tường đất khô nứt nẻ như đôi môi tím tái của cậu, chờ đợi một c·ái c·hết từ từ đang dần đến với mình. Ngân thẫn thờ nhìn vào một ngôi nhà ở đằng xa, một ngôi nhà trông rộng lớn, khang trang và sạch sẽ hơn nhiều so với những căn nhà xập xệ ở khu ổ chuột này.

Chân tay cậu cứng đờ, co quắp, gầy rộc như chỉ còn da bọc lấy xương. Từ lúc lưu lạc đến Phùng Lộc thành đây đã hơn 4 ngày, và suốt 4 ngày vừa rồi cậu dường như chẳng kiếm được bất kỳ một cái gì để bỏ vào bụng. Khi vẫn còn phải lang thang, mò mẫm trong rừng, chí ít Ngân vẫn có thể bắt và ăn thịt vài con vật nhỏ, còn ở đây, ngay giữa chốn phồn hoa này, chỉ có gió và lạnh, dành cho những người như cậu.

Đau khổ...

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.