Con Đường Bá Chủ

Chương 3136: KHÔNG CÓ LÝ DO



Đã đạt được những gì cần tìm hiểu, Lạc Nam hài lòng gật đầu.

“Có thể nói ngươi rốt cuộc là ai được rồi chứ?” Đế Lạc hừ một tiếng.

Tên này khai thác đủ loại thông tin, nhưng nàng còn chưa biết gì nhiều về hắn.

Lạc Nam cũng lười tự giải thích, dùng một tia Hồn Lực mang theo thông tin điểm vào giữa mi tâm của nàng.

Đế Lạc rùng mình, sau đó hàng loạt sự kiện từ sau khi nàng bị giam cầm như một thước phim chiếu bên trong não.

Mặc dù đã sớm có tâm cảnh thanh tịnh như giếng cổ, nhưng từng ấy thông tin cũng khiến Đế Lạc nhịn không được hé mở bờ môi.

Nàng luôn chẳng hiểu vì sao với thực lực của sư phụ mình vậy mà chưa chiếm đoạt Thế Giới Bản Nguyên, thì ra là do Nguyên Giới bất ngờ bị phân tách. ..

Dựa theo dòng lịch sử, khi Ngũ Châu Tứ Vực và Đạo Giới bị tách ra, khi đó nàng và sư phụ của mình vừa trải qua một trận đại chiến, sư phụ trọng thương nên không thể xen vào, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thế Giới Bản Nguyên không còn hoàn chỉnh.

Mà khi thực lực của sư phụ miễn cưỡng hồi phục, lúc này thế giới đã xuất hiện một vị Vân Tiêu có đủ khả năng chống lại hắn.

Trước hoàn cảnh như vậy, sư phụ của nàng buộc phải thành lập thế lực, âm thầm tích luỹ lực lượng, chờ ngày thống nhất Nguyên Giới, một lần nữa thực hiện dã tâm.

Tiếp nhận hết thông tin, Đế Lạc tự giễu cười một tiếng:

“Thật đúng là người tính không bằng trời tính, kẻ muốn hại Nguyên Giới sẽ không nhận được bất cứ lợi ích nào từ Nguyên Giới. ”

Nếu sư phụ nàng không muốn hy sinh Nguyên Giới để báo thù, năm xưa nàng đã nguyện ý giao Thế Giới Bản Nguyên cho đối phương rồi, khi đó cũng sẽ không có nhiều chuyện như vậy phát sinh.

Một vị Vân Tiêu còn chưa đủ, thế gian lại tiếp tục xuất hiện một vị Lạc Nam. .. trở ngại chồng chất a.

“Ngươi muốn mời chào ta vào Phá Đạo Liên Minh sao?” Đế Lạc thản nhiên liếc nhìn Lạc Nam:

“Thật đáng tiếc, dù cho bản tính của hắn là một kẻ tâm ngoan thủ lạt, nhưng dù sao hắn cũng là sư phụ của ta, thành tựu của ta là do hắn mà có, ta sẽ không giúp ngươi chống lại hắn. ”

“Haha, thật ra ban đầu ta không định cứu nàng. ” Lạc Nam thoải mái cười:

“Do Vân Tiêu muốn cứu, ta liền cứu. .. nàng có gia nhập hay không chẳng quan trọng lắm, ta chỉ biết mình không cứu lầm người là đủ rồi. ”

Đế Lạc chống lại sư phụ mình không phải vì lòng tham cảnh giới Siêu Thần, mà vì bảo vệ Nguyên Giới.

Chỉ riêng lý do này, Lạc Nam cảm thấy cứu nàng là việc nên làm, tất cả sinh linh Nguyên Giới đều nợ nàng một mạng.

Thử tưởng tượng nếu Đế Lạc ủng hộ cách làm của Hỗn Độn Minh Chủ, Nguyên Giới sợ rằng đã không còn là Nguyên Giới.

Chưa kể một phần Thế Giới Bản Nguyên đã bị nàng luyện hoá, việc giành lại tự do cho nàng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam điều động Bá Đạo Quy Tắc, dự định giúp Đế Lạc phá giải phong ấn áp chế tu vi.

Nhận ra ý đồ của hắn, Đế Lạc lắc đầu:

“Nếu sư phụ dùng an nguy của hai nữ đồ nhi làm con tin uy hiếp ta, có khả năng ta phải giúp hắn chống lại ngươi. ”

“Thì tính sao?” Lạc Nam cười haha, Bá Đạo Quy Tắc vẫn cường ngạnh xâm nhập cơ thể nàng.

Hắn phát hiện tại đan điền, kinh mạch và linh hồn của Đế Lạc đều có tầng tầng lớp lớp Hỗn Độn Xiềng Xích phong toả, áp chế toàn bộ tu vi của nàng.

Bá Đạo Quy Tắc gầm thét, bắt đầu công phá những xiềng xích đó.

Lạch cạch.

Thanh âm rung động vang lên, những xiềng xích này quá mức ngoan cố, ngay cả Bá Đạo Quy Tắc cũng có phần khó thể lay động chúng nó.

Tuy rằng Bá Đạo Quy Tắc mạnh hơn Hỗn Độn Quy Tắc một bậc, nhưng tu vi của hắn còn kém Hỗn Độn Minh Chủ tận hai tiểu cảnh giới.

“Hừ. ” Lạc Nam biểu lộ lạnh lùng, dung hợp thêm Bất Hủ Thần Văn vào trong Bá Đạo Quy Tắc.

RĂNG RẮC.

Có Bất Hủ Thần Văn quả nhiên hiệu quả, từng luồng từng luồng Hỗn Độn Xiềng Xích dần dần vỡ vụn trong cơ thể Đế Lạc.

“Ngươi không sợ có thêm địch nhân?” Ánh mắt của Đế Lạc phức tạp nhìn hắn.

Đã từng nàng chỉ cách cảnh giới Siêu Thần Cảnh trong gang tấc, hôm nay được giải phóng tu vi, tâm trạng cũng không quá vui mừng, ngược lại phẳng lặng như nước.

Bởi vì nàng biết bản thân sẽ khó ủng hộ sư phụ của mình, nếu hắn vẫn khư khư cố chấp, nàng buộc lòng phải ngăn chặn hắn thêm một lần nữa.

“Địch nhân của ta đã đủ nhiều, thêm nàng một người cũng chẳng là bao nhiêu. ” Lạc Nam nhún nhún vai.

Ánh mắt Đế Lạc nhìn người nam nhân này, nàng đã từng là Thiên Hạ Đệ Nhất cường giả, tiếp xúc với vô số loại người, đương nhiên có thể nhận ra những lời của hắn đều xuất phát từ bản tâm, là lời thật lòng, không có chút tạp chất.

Nếu như sư phụ của nàng có được một phần khí phách của hắn, có lẽ mọi chuyện đã khác. ..

“Phù. ”

Lạc Nam thở hổn hển, xiềng xích cuối cùng rốt cuộc bị gỡ bỏ.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ.

Nguyên Khí như vòi rồng cuốn vào Bạch Ngọc Động, tu vi của Đế Lạc điên cuồng trở về.

Thần Đạo Cảnh tối đỉnh, hàng thật giá thật.

Nhưng khí thế chỉ mới thoáng qua rồi chợt tắt, bởi vì Đế Lạc đã nội liễm tất cả vào bên trong, khôi phục dáng vẻ ung dung bình thản, y phục vải giản dị, không có chút dáng vẻ nào của một nữ cường nhân.

Có thể thấy nàng là người khiêm tốn, không muốn khoa trương.

“Mệt thật. ” Lạc Nam lười biếng ngã ra giường ngọc, toàn thân đầm đìa mồ hôi, có chút uể oải.

Phá giải hết phong ấn trong người của nàng không phải chuyện đơn giản, ngay cả hắn cũng phải mệt mỏi.

“Không sợ ta đột ngột giết ngươi?” Đế Lạc nhướng mày, hành vi tự nhiên không thèm đề phòng chút nào của kẻ này khiến nàng có chút bực tức.

Đường đường là Phá Đạo Minh Chủ, sao ngươi có thể tuỳ tiện như vậy?

“Ta tin tưởng nàng sẽ không làm thế. ” Lạc Nam mỉm cười:

“Nhiều năm được một kẻ sống trong hận thù như Hỗn Độn Minh Chủ bồi dưỡng nhưng nàng vẫn giữ được bản tâm, rất đáng quý. ”

Bầu không khí rơi vào trầm lắng, hồi lâu sau Đế Lạc mới thốt lên:

“Đa tạ. ”

Nàng bước đến cửa động, ngắm nhìn thế gian rộng lớn bên ngoài, đã quá lâu rồi chưa được hít thở bầu không khí tự do như vậy.

Nhìn bóng lưng uyển chuyển thướt tha, kiều đồn vểnh cong kia từ phía sau, Lạc Nam thầm nghĩ cái tên Hỗn Độn Minh Chủ này đúng là bị hận thù làm cho ngu xuẩn rồi.

Mỹ nhân như vậy ở bên lại không động lòng, không biết tìm cách thu lấy trái tim của nàng, ngược lại còn cùng với nàng trở mặt, đúng là hết thuốc chữa.

“Chàng nghĩ ai cũng là sắc lang giống chàng sao?” Thần Huyền Huân khinh bỉ truyền âm:

“Đối phương dù sao cũng là lão quái vật ở Chung Cực Giới, cấp bậc mỹ nhân nào mà chưa từng thấy qua?”

Lạc Nam gật gù, không riêng gì Đế Lạc. .. mà vài lần tiếp xúc, hắn nhận ra ngay cả Vân Tiêu cũng không thể khiến Hỗn Độn Minh Chủ sinh ra một tia ham muốn nào, từ đầu đến cuối chỉ xem nàng như đối thủ phải phân định sinh tử mà thôi.

Loại người như Hỗn Độn Minh Chủ, nếu chinh phục nữ nhân không giúp hắn báo được thù, không giúp hắn đột phá Siêu Thần Cảnh. .. hắn sẽ không làm.

Nhưng nói về thù hận, Thần Huyền Huân không có sao?

Toàn tộc của nàng cũng bị diệt.

Suy cho cùng bản tính và cách hành động của mỗi người không ai giống ai, kết quả thu được cũng khác.

“Ta đi đây!” Đế Lạc quay sang nhìn Lạc Nam, nhẹ giọng nói:

“Thời điểm ngươi ra sức giải trừ phong ấn, có lẽ sư phụ của ta cũng cảm ứng được rồi, hắn không hàng lâm ngăn chặn. .. là vì biết trong tay đang nắm giữ hai đồ nhi của ta, ta sẽ không dám gây bất lợi cho hắn. ”

“Nàng định đi giải cứu hai đồ nhi à?” Lạc Nam ngáp một cái.

“Hiện tại không thể. ” Đế Lạc lắc đầu:

“Ta còn chưa phải đối thủ của sư phụ. ”

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nở nụ cười tà:

“Để ta đoán xem nào, nàng dự định xông pha Hỗn Độn một chuyến, tìm cơ duyên gia tăng thực lực sau đó quay về bắt sống sư phụ mình, không để hắn tiếp tục lầm đường lạc lối?”

“Ngươi. .. ” Mí mắt Đế Lạc run lên, nam nhân này như đọc thấu nội tâm của nàng vậy.

Không sai, Nguyên Giới đã không còn cơ duyên nào để nàng mạnh hơn nữa cả.

Chiến lực của nàng là do sư phụ chỉ dạy, thứ nàng có thì hắn cũng có. ..

Vậy cách duy nhất để nàng vượt qua sư phụ mình, không thể nghi ngờ chính là hỗn độn bao la ngoài kia.

Trong thời gian bị giam cầm vô số năm, nàng đã quyết định sẽ tiến vào hỗn độn, chưa trở nên mạnh hơn sẽ không quay về, dù kết quả cuối cùng có là tan xương nát thịt cũng vô oán vô hối.

Hơn ai hết, hắn hiểu được khổ tâm của Đế Lạc.

“Vừa lúc ta cũng định xông pha hỗn độn tìm kiếm tài nguyên phục hồi căn cơ, có muốn đi cùng hay không?” Lạc Nam rủ rê:

“Hai người liên thủ, vẫn có thể chiếu cố lẫn nhau. ”

“Được rồi. ” Đế Lạc ưu nhã vuốt tóc trắng như ngân hà, chấp nhận đề nghị của hắn.

Hắn giải thoát cho nàng, bản thân nàng nợ hắn một ân tình, cảm thấy nên nhân cơ hội lần này tìm cách trả lại.

Thiên Hạ Đệ Nhất chính là một nữ nhân nghĩa khí như vậy.

. ..

Màn nước không gian mở ra, Lạc Nam dẫn theo Đế Lạc trở về Bá Chủ Chi Thành.

“Moá, lão đại lại đem về một mỹ nhân thượng hạng rồi. ”

Từ xa nhìn thấy, Hắc Trư ánh mắt sáng lên, vội vàng chạy đến:

“Ta là Trư Hùng Tuấn, ra mắt chị dâu. ”

“Cút!” Lạc Nam vung chân đá vào mông nó.

Đế Lạc có chút kinh ngạc, nàng nhận ra con Thiên Địa Trư này có thực lực phi phàm.

Ở dưới cái bóng của nó, chứng kiến hư ảnh của vô số loài Yêu Thú. ..

“Ngươi là truyền nhân của Vạn Yêu Chi Chủ sao?” Đế Lạc khẽ nói:

“Năm đó hắn ngã xuống trong tay của ta!”

“Cái gì?!” Lời này không chỉ khiến Hắc Trư mà ngay cả Bọ Hung ở bên cạnh cũng sửng sốt.

Sau đó, ánh mắt bọn hắn liền đỏ lên, hung hăng xông đến.

RỐNG!

Sau lưng hai con hàng hiện ra vạn thú rít gào, Thần Thú, Ma Thú, Hung Thú. .. phô thiên cái địa.

“Vạn Yêu Thần Ấn!”

Hắc Trư và Bọ Hung liên thủ, một đại ấn uy lực vô biên hình thành, hung hăng chưởng xuống đầu Đế Lạc, hoàn toàn không chút thương hoa tiếc ngọc.

“Các ngươi so với Vạn Yêu Chi Chủ còn kém xa lắm. ” Đế Lạc ung dung mở miệng.

Không thấy nàng phát động công kích, nhưng Hỗn Độn Âm Thanh lại chậm rãi tràn lan.

Vạn Yêu Thần Ấn hoà tan vào không khí, hoàn toàn chẳng để lại chút dư ba nào.

“Hít. ”

Cảnh tượng này khiến vô số thành viên của Phá Đạo Liên Minh sợ hãi.

“Nữ nhân tuyệt mỹ này là ai? Thực lực vậy mà khủng bố như vậy?”

Sắc mặt Hắc Trư và Bọ Hung biến ảo không ngừng, bọn hắn đã nhận ra thực lực của kẻ thù vượt xa bản thân.

Lạc Nam truyền âm gọi: “Ninh Lam, các nàng đến đây một chút. ”

XOẸT.

Kiếm khí như kinh hồng, Loạn Ninh Lam, Loạn Thuỳ Trân và Loạn Thuỳ Ảnh đạp không mà đến.

“Thiên Hạ Đệ Nhất?”

Cảm nhận được khí tức của Đế Lạc, Loạn Thuỳ Trân biến sắc thốt lên.

“Các ngươi hình như là Kiếm Thị của Loạn Phàm. ” Đế Lạc nhẹ giọng nói:

“Thực lực của các ngươi đều vượt xa quá khứ, ta ở nơi này. .. có thể tuỳ thời đến tuyên chiến. ”

“Đáng hận!”

Tam nữ liếc mắt nhìn nhau, đồng loạt xuất kiếm.

Loạn Ninh Lam chém ra ngàn vạn Kiếm Vực hoá thành một cơn sóng thần cuồng nộ, kiếm khí tung hoành, Thuỷ Thần Lực ầm ầm trấn xuống.

Loạn Thuỳ Trân và Loạn Thuỳ Ảnh một người sát phạt thịnh nộ, một người nhanh chóng biến hoá như ảo ảnh khôn lường, Kiếm Khí như Hoả Thần thiêu đốt thương khung.

Thuỷ kiếm và Hoả kiếm tầng tầng lớp lớp, phong thiên phủ địa bao trùm lấy Đế Lạc vào trung tâm.

Tóc trắng tung bay, Đế Lạc chậm rãi nâng lên ngọc thủ thon dài.

Chỉ thấy Hỗn Độn Quy Tắc hiển hoá thành một thanh Hỗn Độn Kiếm đen tuyền trong tay nàng.

XOẸT. ..

Một kiếm trảm ngang, Hỗn Độn gào thét.

Màu đen huyền bí lấn át hoả nộ, áp chế hồng thuỷ thét gào.

Chỉ với một kiếm, toàn bộ không gian đã bị Hỗn Độn Kiếm Khí chiếm hữu, thế công của Loạn Ninh Lam và Loạn Thuỳ Trân các nàng đều biến mất vô tung vô ảnh.

“Phu quân, giúp chúng ta báo thù. ” Loạn Ninh Lam lạnh lùng quát.

“Bình tĩnh lại, nghe lời ta!” Lạc Nam dịch chuyển đến bên cạnh ôm các nàng vào lòng, nhẹ lắc đầu.

Nếu như giữa Loạn Phàm, Vạn Yêu Chi Chủ và Đế Lạc có hận thù không đội trời chung, hắn đương nhiên sẽ đứng về phía huynh đệ và thê tử của mình, tiêu diệt Đế Lạc để trả thù.

Nhưng trận chiến giữa Đế Lạc, Loạn Phàm hay Vạn Yêu Chi Chủ trong quá khứ giống như một cuộc tỷ thí, phân định xem ai là người đủ tư cách tiếp nhận Thế Giới Bản Nguyên.

Đây là trận chiến không vì ân oán, không vì thù hằn, chỉ vì để tìm ra người xứng đáng, một trận chiến công bằng, bình đẳng, không oán không hối.

Trong cuộc chiến như thế, thử hỏi ai sẽ hạ thủ lưu tình? Chẳng may sơ suất bản thân trở thành người nằm xuống thì sao?

Loạn Phàm và Vạn Yêu Chi Chủ hoàn toàn có tư cách không tham gia chiến đấu để bảo toàn tính mạng nhưng bọn họ vẫn quyết định tham gia.

Nếu Đế Lạc chết trong tay Loạn Phàm hay Vạn Yêu Chi Chủ thì sao? nàng có yêu cầu Đế Vi báo thù? Câu trả lời hiển nhiên là không.

Hơn nữa đó còn là một cuộc loạn chiến, tất cả người tham gia đều đại chiến, đồng nghĩa cả Loạn Phàm và Vạn Yêu Chi Chủ cũng đối đầu với nhau, không riêng gì một mình Đế Lạc.

“Phu quân, lão đại, ngươi và ả có quan hệ gì?” Hắc Trư, Loạn Thuỳ Trân các nàng vẫn chưa phục.

“Hãy nhớ kỹ lại, Loạn Phàm và Vạn Yêu Chi Chủ hai vị tiền bối có kêu các ngươi trả thù cho bọn hắn hay không?” Lạc Nam hỏi.

Mấy người nghe vậy giật mình.

Đúng vậy, bất kể là Loạn Phàm hay Vạn Yêu Chi Chủ đều nói rằng vận mệnh của mình đã định, chưa từng ôm chút hận thù nào, có chăng chỉ là sự tiếc nuối mà thôi.

Để trấn an tâm tình bọn họ, Lạc Nam cũng đem trận chiến Thế Giới Bản Nguyên giải thích rõ ràng.

“Là như vậy sao?”

Hắc Trư, Bọ Hung, Loạn Ninh Lam tam nữ nhất thời đờ đẫn.

Chẳng trách trước khi đi tham chiến, Vạn Yêu Chi Chủ và Loạn Phàm đã chuẩn bị sẳn sàng cho khả năng tử trận của mình.

Vạn Yêu Chi Chủ nhờ Tổ Long Tộc lưu lại truyền thừa cho Bọ Hung, Loạn Phàm thì lưu lại những thứ tài nguyên, căn dặn các vị Kiếm Thị sống thật tốt, lập trước Vô Minh Mộ Địa.

“Thế nên ta không có lý do gì để báo thù cho hai vị tiền bối. ” Lạc Nam bất đắc dĩ hỏi:

“Quyết chiến công bằng, sinh tử tự chịu, không có thù lấy gì báo đây?”

. ..


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.